Có thời điểm vào đầu những năm 50, Đức có không dưới ba đội tuyển quốc gia. Các đội này đại diện cho Saarland, Cộng hòa Dân chủ và Cộng hòa Liên bang. Đội thứ hai – được gọi là Tây Đức – là đội thành công nhất, giành được ba kỳ World Cup và hai chức vô địch châu Âu. Kể từ khi thống nhất đất nước vào năm 1990, Đức đã giành được hai danh hiệu lớn khác, củng cố vị thế là một trong những đội tuyển quốc gia vĩ đại nhất mọi thời đại. Cụ thể, hãy cùng khám phá lịch sử bóng đá tại Đức trong bài chía sẻ này.
Lịch sử bóng đá tại Đức
Nền tảng và lịch sử ban đầu
Năm 1900, Hiệp hội bóng đá Đức (DFB) được thành lập bởi đại diện của 86 câu lạc bộ. Điều này đóng một vai trò quan trọng trong việc hợp nhất các giải đấu khu vực khác nhau của Đức thành một giải đấu quốc gia duy nhất, được thành lập vào năm 1902. Đội tuyển quốc gia chơi trận chính thức đầu tiên vào năm 1908, thua Thụy Sĩ 3–5. Họ tham gia giải bóng đá Thế vận hội 1912, giải đấu được nhớ đến khi Gottfried Fuchs ghi 10 bàn trong chiến thắng 16–0 trước Nga.
DFC đã chọn các cầu thủ cho đội tuyển quốc gia cho đến năm 1926, lúc đó họ bổ nhiệm Otto Nerz làm huấn luyện viên. Sau khi bỏ lỡ kỳ World Cup khai mạc do không đủ khả năng đến Uruguay, Đức đã giành quyền tham dự World Cup 1934. Họ tiếp tục đánh bại Bỉ và Thụy Điển, nhưng cuối cùng lại bị Tiệp Khắc đánh bại ở bán kết. Họ đã kết thúc giải đấu một cách tích cực khi đánh bại Áo ở trận tranh hạng 3.
Sự chia rẽ sau thế chiến thứ hai
Trước Thế chiến thứ hai, Áo bị sáp nhập vào Đức. Đội tuyển quốc gia Áo nhanh chóng bị giải tán, một số cầu thủ của họ bị các chính trị gia Đức Quốc xã buộc phải gia nhập đội tuyển Đức. Đức sau đó tham dự World Cup 1938, nhưng không thể vượt qua vòng đầu tiên trước đám đông thù địch. Đây vẫn là trận đấu tồi tệ nhất của Đức tại World Cup cho đến ngày nay – họ đã lọt vào vòng 8 trận chung kết ở tất cả các giải đấu khác mà họ tham gia.
Sau khi Thế chiến II kết thúc, Đức được chia thành ba quốc gia riêng biệt: Tây Đức, Đông Đức và Saarland. Tất cả họ đều bị cấm thi đấu quốc tế cho đến năm 1950, khiến họ không thể tham dự World Cup 1950. Hầu hết các truyền thống và tổ chức trước chiến tranh của đất nước đều được Tây Đức kế thừa, bao gồm cả DFB. Sau World Cup, DFB được chấp nhận là thành viên đầy đủ của FIFA.
Phép màu của Bern
Bốn năm sau, Tây Đức gặp chút khó khăn ở vòng loại World Cup 1954. Họ được xếp vào bảng có Hungary, Thổ Nhĩ Kỳ và Hàn Quốc. Sau chiến thắng thuyết phục 4-1 ở trận đấu đầu tiên trước Thổ Nhĩ Kỳ, huấn luyện viên Sepp Herberger đã quyết định cho những cầu thủ tốt nhất của mình nghỉ ngơi để chuẩn bị cho trận đấu với Hungary. Họ thua 3-8 nhưng vẫn giành quyền vào vòng loại trực tiếp khi đánh bại Thổ Nhĩ Kỳ với tỷ số 7-2.
Sau đó, người Đức đánh bại Nam Tư (2-0) và Áo (6-1), tổ chức trận tái đấu với Mighty Magyars trong trận chung kết. Đội tuyển Hungary này – được dẫn dắt bởi huyền thoại Ferenc Puskás – được nhiều người coi là một trong những đội tuyển quốc gia xuất sắc nhất trong lịch sử môn thể thao này. Tính đến thời điểm đó, họ đã bất bại 32 trận liên tiếp. Xem xét kết quả thua ở trận đấu đầu tiên, có thể nói rằng họ là ứng cử viên vô cùng mạnh mẽ để giành chiến thắng trong trận chung kết.
Đến phút thứ 8, Hungary đã dẫn trước 2-0. Tuy nhiên, Tây Đức đã đáp trả bằng các bàn thắng của Max Morlock và Helmut Rahn, kết thúc trận đấu trước khi hiệp một kết thúc. Khi đó, Hungary hoàn toàn làm chủ thế trận nhưng chính Rahn mới là người ghi bàn ấn định chiến thắng ở phút 84, đưa Tây Đức đến chức vô địch World Cup đầu tiên. Sự khó chịu này – được gọi là phép màu của Bern – đã đóng một vai trò lớn trong việc đất nước lấy lại được sự công nhận quốc tế.
Những tổn thất nặng nề
Hai kỳ World Cup tiếp theo diễn ra tương đối thành công. Trong giải đấu năm 1958, họ đứng thứ 4 sau khi thua Thụy Điển ở bán kết và Pháp ở trận tranh hạng 3. World Cup 1962 là một bước lùi nhẹ khi Tây Đức bị Nam Tư loại ở tứ kết. DFB đã đáp lại những mất mát này bằng cách đưa bóng đá Đức trở nên chuyên nghiệp hơn, thành lập Bundesliga vào năm 1963.
World Cup 1966 chứng kiến Đức tiến tới trận chung kết, nơi họ gặp chủ nhà Anh. Mặc dù Anh dẫn trước 2-1 cho đến những phút cuối cùng của trận đấu, nhưng Tây Đức đã gỡ hòa nhờ công của Wolfgang Weber, đưa trận đấu bước sang hiệp phụ. George Hurst sau đó đưa đội tuyển Anh vượt lên dẫn trước bằng cách ghi một bàn thắng gây tranh cãi dội xà ngang. Trước sự chứng kiến của khán giả đổ xô ra sân trong những giây phút cuối trận, Hurst ghi thêm một bàn thắng nữa ấn định tỷ số chung cuộc 4-2.
Bốn năm sau, Tây Đức sẽ phục thù bằng cách loại Anh ở tứ kết. Tuy nhiên, trận bán kết với Ý lại chứng kiến họ phải chịu thêm một trận thua đau lòng. Trong một trận đấu sau đó mang tên “trận đấu của thế kỷ”, Đức một lần nữa gỡ hòa trước khi tiếng còi chung cuộc vang lên. Họ đã ghi hai bàn trong hiệp phụ nhờ công của Gerd Müller, nhưng điều đó là không đủ để đánh bại người Ý, đội đã ghi ba bàn.
Nhiều danh hiệu lớn hơn
Năm 1972, Tây Đức tham dự Giải vô địch châu Âu đầu tiên. Ở vòng loại, họ đứng đầu bảng có Ba Lan, Thổ Nhĩ Kỳ và Albania. Ở vòng loại trực tiếp của giải đấu 4 đội cuối cùng, họ lại đánh bại Anh với tổng tỷ số 3-1. Tại giải đấu, họ đã đánh bại Bỉ (2-1) và Liên Xô (3-0), với Müller ghi bốn bàn. Đây là danh hiệu lớn đầu tiên của họ sau 18 năm.
World Cup 1974 chứng kiến Tây Đức thi đấu trên sân nhà, điều này góp phần giúp họ trở thành ứng cử viên vô địch. Ở vòng đầu tiên, Tây Đức hòa với Đông Đức, Chile và Australia. Với việc cả hai đội Đức đều an toàn đi tiếp trước vòng chung kết, Đông Đức đã giành chiến thắng trong trận đấu mang tính chính trị với tỷ số 1-0. Trận thua này khiến Tây Đức phải điều chỉnh đội hình và chiến thuật, nâng cao khả năng giành chiến thắng trong giải đấu.
Sau khi vượt lên từ nhóm thứ hai gồm Ba Lan, Thụy Điển và Nam Tư, Tây Đức đã lọt vào trận chung kết với Hà Lan. Đội tuyển Hà Lan được dẫn dắt bởi Johan Cruyff và chơi một thương hiệu “bóng đá tổng lực” hấp dẫn, khiến họ trở thành đối thủ đáng gờm. Họ đã vươn lên dẫn trước từ rất sớm nhờ việc Neeskens thực hiện một quả phạt đền. Tuy nhiên, Tây Đức đã lội ngược dòng với các bàn thắng của Breitner và Müller, giành chiến thắng với tỷ số 2-1.
Tiếp tục thành công
Mặc dù tiếp tục tung ra các đội mạnh ở hai giải đấu lớn tiếp theo, Tây Đức đã không thể bảo vệ được một trong hai danh hiệu của mình. Trong trận chung kết Euro 1976, họ lội ngược dòng với tỷ số 0-2, nhưng cuối cùng lại thua trên chấm phạt đền. Tại World Cup 1978, họ không thể vượt qua vòng bảng thứ hai sau khi thua Áo 1-2 ở trận quyết định. Điều này dẫn đến một sự thay đổi huấn luyện mới, với trợ lý lâu năm Jupp Derwall nắm quyền chỉ đạo.
Dưới sự dẫn dắt của Derwall, Tây Đức đã giành được một danh hiệu lớn khác tại Euro 1980. Đây là giải vô địch châu Âu đầu tiên có sự góp mặt của 8 đội và Tây Đức phải đứng nhất trong nhóm của mình để lọt vào vòng chung kết. Họ đã làm được điều đó khi đánh bại Tiệp Khắc (1-0) và Hà Lan (3-2), hòa Hy Lạp ở vòng cuối cùng. Trong trận chung kết, họ đánh bại Bỉ 2-1 nhờ cú đúp của Horst Hrubesch.
World Cup 1982 khởi đầu không suôn sẻ với Tây Đức khi họ thua trận mở màn trước Algeria. Tuy nhiên, họ đã phục hồi được bằng cách đánh bại Chile và Áo. Ở vòng bảng thứ hai, họ hòa 0-0 trước đối thủ cũ Anh và đánh bại Tây Ban Nha 2-1. Trận bán kết với Pháp là một trận đấu kịch tính, khi Tây Đức hầu như không thắng được trên chấm phạt đền. Tuy nhiên, họ không còn đủ sức cho trận chung kết gặp Ý, đội đã đánh bại họ với tỷ số 3-1.
Hiệu ứng Beckenbauer
Sau màn trình diễn đáng thất vọng tại Euro 1984 – bị loại khỏi vòng bảng – DFB đã tìm đến cựu đội trưởng của mình, Franz Beckenbauer. Với tư cách là một huấn luyện viên, Beckenbauer thể hiện nhiều phẩm chất giống như anh ấy thể hiện trên sân. Với sự dẫn dắt của ông, Tây Đức gần như chắc chắn sẽ lọt vào bán kết của bất kỳ giải đấu nào.
Điều này đã được chứng minh đúng tại World Cup 1986, nơi đội tuyển Đức đã chiến đấu vượt qua điều kiện khô cằn để lọt vào trận chung kết. Tuy nhiên, họ không thể sánh được với đội tuyển Argentina do Maradona dẫn dắt, để thua với tỷ số 2-3. Hai năm sau, họ lọt vào bán kết Euro 1988, nhưng Hà Lan vẫn quyết tâm phục thù sau trận thua tại World Cup 1974. Dù dẫn trước 1-0 trong phần lớn thời gian của hiệp hai nhưng Tây Đức cuối cùng vẫn thua trận với tỷ số 1-2.
Trong lần thứ ba liên tiếp tham dự vòng chung kết World Cup vào năm 1990, Tây Đức cuối cùng đã giành được chức vô địch giải đấu thứ ba. Nhìn chung, giải đấu này hầu hết được nhớ đến vì thiếu bàn thắng và chiến thuật phòng ngự. Trên đường tới trận chung kết, người Đức đã đánh bại Hà Lan (2-1), Tiệp Khắc (1-0) và Anh (4-3 trên chấm phạt đền). Trận đấu cuối cùng với Argentina diễn ra buồn tẻ khi Andreas Brehme ghi bàn ấn định chiến thắng ở phút 85.
Sau chiến thắng này, Beckenbauer từ giã đội tuyển quốc gia và được thay thế bởi Berti Vogts. Tuy nhiên, sự sụp đổ của Bức tường Berlin vào đầu năm đó thậm chí còn có tác động lớn hơn đến đội, vì điều đó có nghĩa là Tây Đức và Đông Đức cuối cùng sẽ đoàn tụ. Điều này trở thành chính thức vào tháng 10 năm 1990, với việc Hiệp hội bóng đá Đông Đức (DFV) được sáp nhập vào DFB. Đội tuyển Đức thống nhất đã chơi trận đấu chính thức đầu tiên với Thụy Sĩ.
Giải đấu lớn đầu tiên dành cho nước Đức mới là Euro 1992. Sau khi vượt qua vòng bảng, Đức đã đánh bại Thụy Điển 3-2 trên đường tới trận chung kết, nơi họ để thua bất ngờ trước đội vô địch Đan Mạch. World Cup 1994 tưởng chừng như cơ hội chuộc lỗi nhưng họ lại bị Bulgaria làm khó ở tứ kết. Dù dẫn trước trong phần lớn thời gian của trận đấu nhưng Đức đã để đối thủ lật ngược tỷ số và giành chiến thắng với tỷ số 2-1.
Euro 1996 là giải đấu đầu tiên bao gồm 16 đội và được thưởng 3 điểm cho một chiến thắng (thay vì 2 điểm như trước đó). Đức gặp chút khó khăn trong việc thích nghi với các quy định mới khi họ vượt qua vòng bảng và đánh bại Croatia và Anh trên đường tới trận chung kết. Sau đó, họ đánh bại CH Séc 2-1 nhờ cú đúp của Oliver Bierhoff, trong đó có bàn thắng vàng đầu tiên quyết định một giải đấu lớn.
Những thất bại
Sau khi giành được chiếc cúp đầu tiên với tư cách là một quốc gia thống nhất, nước Đức bước vào một trong những thời kỳ suy thoái tồi tệ nhất trong lịch sử. Tại World Cup 1998, họ thất bại trước Croatia ở tứ kết. Hai giải vô địch châu Âu sau đó (2000 và 2004) đặc biệt gây thất vọng cho người hâm mộ khi họ không thể vượt qua vòng bảng.
Dù là một trận hòa khó khăn (Anh, Bồ Đào Nha và Romania), Euro 2000 là một trong những giải đấu kém vinh quang nhất đối với đội tuyển. Họ chỉ giành được một điểm trong ba trận đấu. Trong trận đấu vừa qua, một trong những cầu thủ vĩ đại nhất của đội tuyển quốc gia, Lothar Matthäus, đã xuất hiện lần cuối ở tuổi 39. Sự nghiệp của anh kết thúc với thất bại đau đớn 0-3 trước Bồ Đào Nha.
World Cup 2002 cũng không mang lại nhiều sự tự tin, đặc biệt là khi Đức gần như không thể vượt qua vòng loại giải đấu. Tuy nhiên, chuỗi chiến thắng sát nút 1-0 ở vòng loại trực tiếp đã giúp họ bất ngờ góp mặt ở trận chung kết, nơi họ sẽ gặp Brazil. Tuy nhiên, việc tiền vệ ngôi sao Michael Ballack bị treo giò đã làm giảm đáng kể cơ hội của họ và họ thua trận với tỷ số 0-2.
Bốn năm sau, Đức cũng ở vào tình thế tương tự. Một lần nữa, họ lại vượt qua sự mong đợi, ghi 3 chiến thắng ở vòng bảng và đánh bại Thụy Điển và Argentina ở vòng loại trực tiếp. Trong trận đấu bán kết đầy cam go với nhà vô địch cuối cùng là Ý, họ đã bị loại bởi hai bàn thắng chóng vánh vào cuối hiệp phụ. Sau đó, họ đánh bại Bồ Đào Nha trong trận tranh hạng ba, với Miroslav Klose nhận Chiếc giày vàng.
Một kỷ nguyên mới
Với việc thăng chức Joachim Löw lên làm huấn luyện viên trưởng vào năm 2008, Đức đã chuyển phong cách thiên về phòng thủ sang tấn công. Những dấu hiệu đầu tiên của sự thay đổi này được thể hiện rõ ràng tại Euro 2008, nơi Đức chiến đấu để vào chung kết với Tây Ban Nha. Tuy nhiên, không có câu trả lời hiệu quả cho “tiki-taka” người Tây Ban Nha, Đức đã thua trận với tỷ số 0-1.
Hai giải vô địch châu Âu sau đó cũng chứng kiến Đức thể hiện phong độ mạnh mẽ. Năm 2012, họ thắng cả 3 trận vòng bảng và đánh bại Hy Lạp ở tứ kết – lập kỷ lục 15 trận thắng trong các trận đấu chính thức – nhưng sau đó lại thua Ý 1-2. Năm 2016, họ cũng lọt vào bán kết; lần này, họ không thể vượt qua Pháp, đội đã ghi chiến thắng đầu tiên trước Đức sau 58 năm.
Giữa hai lần tham dự này, Đức đã vô địch World Cup 2014 một cách nổi tiếng. Sau khi giành được một suất vào vòng loại trực tiếp, họ đã vượt qua Algeria ở vòng 16 đội (2-1) và Pháp ở tứ kết (1-0). Ở bán kết, họ ghi chiến thắng lịch sử 7-1 trước chủ nhà Brazil, ghi 4 bàn chỉ trong vòng 7 phút trong hiệp một. Họ tiếp tục đánh bại Argentina do Messi dẫn dắt trong trận chung kết nhờ bàn thắng muộn của Mario Götze.
Kết quả FIFA World Cup và UEFA của Đức
Kết quả FIFA World Cup
Đức đã 20 lần tham dự World Cup (không tính vòng loại FIFA World Cup).
Năm | Kết quả | Ghi chú |
---|---|---|
2022 | Vòng bảng | |
2018 | Vòng bảng | |
2014 | Người chiến thắng | Danh hiệu giải đấu lần thứ 4 |
2010 | vị trí thứ 3 | |
2006* | vị trí thứ 3 | |
2002 | Á quân | |
1998 | Tứ kết | |
1994 | Tứ kết | |
1990 | Người chiến thắng | danh hiệu giải đấu thứ 3 |
1986 | Á quân | |
1982 | Á quân | |
1978 | Vòng 2 | |
1974* | Người chiến thắng | danh hiệu giải đấu lần thứ 2 |
1970 | vị trí thứ 3 | |
1966 | Á quân | |
1962 | Tứ kết | |
1958 | vị trí thứ 4 | |
1954 | Từ chối tham gia | |
1950 | Người chiến thắng | Danh hiệu giải đấu lần thứ 1 |
1938 | Vòng 1 | |
1934 | vị trí thứ 3 | |
1930 | Từ chối tham gia |
* Nước chủ nhà.
Kết quả giải vô địch châu Âu UEFA
Đức đã 14 lần tham dự Giải vô địch châu Âu (Euro).
Năm | Kết quả | Ghi chú |
---|---|---|
2020 | Vòng 16 | |
2016 | Bán kết | |
2012 | Bán kết | |
2008 | Á quân | |
2004 | Vòng bảng | |
2000 | Vòng bảng | |
1996 | Người chiến thắng | Danh hiệu giải đấu thứ 3 |
1992 | Á quân | |
1988* | Bán kết | |
1984 | Vòng bảng | |
1980 | Người chiến thắng | Danh hiệu giải đấu lần thứ 2 |
1976 | Á quân | |
1972 | Người chiến thắng | Danh hiệu giải đấu lần thứ 1 |
1968 | Không chất lượng | |
1964 | Từ chối tham gia | |
1960 | Từ chối tham gia |
* Nước chủ nhà.
Logo của đội tuyển quốc gia Đức
Logo của Đức, đại bàng đen, chiếm ưu thế trên logo. Xung quanh nó có dòng chữ “Deutscher Fussball-bund” (Hiệp hội bóng đá Đức) được viết thành hai phần trong vòng tròn. Ở phía dưới có ba màu của quốc kỳ Đức, đây là một điểm mới lạ so với phiên bản logo trước đây. Bốn ngôi sao thường xuất hiện phía trên logo, tượng trưng cho bốn lần vô địch World Cup.
Trên đây là tổng hợp thông tin lịch sử bóng đá tại Đức cùng với những thông tin liên quan. Hi vọng bài viết này đã mang đến cho bạn những thông tin hữu ích. Ngoài ra, nếu bạn đang muốn theo dõi trực tiếp bóng đá chất lượng cao miễn phí hãy truy cập vào kênh Socolive TV để không bỏ lỡ những trận đấu hấp dẫn nhé!